KỶ YẾU LỚP HOAN THIỆN 1967 KỶ NIỆM 42 NĂM (1967-2009)  
 

NỘI DUNG

 

 

Home
Chân dung Thánh Tôma Thiện.
Trong lòng Mẹ Hội Thánh.
TRANG HÌNH ẢNH
Lớp Mẹ Vô Nhiễm: Một thoáng nhìn.
Các Cha giáo sư TCV Hoan Thiện.
Đôi lời giới thiệu lớp HT67.
Hội ngộ Mẹ Con.
Đường cong và đường thẳng.
Sinh từ lòng biển.
Thơ: Lời Dâng.
Hương lòng dâng kính ân sư.
Nhớ ơn Thầy.
Viết văn và viết cuộc đời.
Kính nhớ về Thầy.
Lần ... chuỗi đời.
Ba mươi năm trước...
Nhạc: Đừng lo chi (Nguyễn Đức Thủy)
Những người thả neo.
Thơ Thanh Quân: Vi Diệu.
Chân dung những người bạn.
Cựu Chủng sinh Huế vùng SG-XL.
Mầu nhiệm và hồng ân.
Đi mô rồi cũng nhớ về Hoan Thiện.
Một ngày trong đời.
Xin tạ chút ơn.
Trở về Huế.
Thơ: Tan hợp.
Nhạc: Cảm tạ tình Cha, tri ân tình người.
Làm... Lầm... Lỡ...
Khoảnh khắc.
Cao nguyên xanh.
Gió trần gian.
Phước đến...
Ca trưởng Phong.
Loài hoa quý.
Về Huế.
Nhạc: Tạ Ơn Chúa (Thế Phong).
Chuyện tiền trạm.
Trên từng cây số Hội Ngộ.
42 năm Hoan Thiện 67 Hội ngộ.
Có những gặp lại.
Nhạc: Dâng Mẹ (Hoàng Văn Hiệp).
Tâm sự hậu trạm
Một chuyến về quê.
Thơ: Xa mà gần (Trần Dũng).
Nhạc: Nói với nhau hôm nay.
Thương hoài ngàn năm.
Dư âm ngày ấy.
Người đặc biệt.
Thơ: Trên đỉnh yêu thương.
Nhạc: Mừng ngày vinh thắng (NĐ Thủy).
Hoan Thiện 67: Hè rực lửa.
Huấn luyện.
Tâm tình của 1 CCS HT67
Hậu trạm hay tiền trạm.
Xem bóng chuyền.
Thơ: Xuân xa nhà.
Nhạc: Tiếng ca cung đàn (T Phong).
Nhớ nhớ... quên quên...
Thư gởi HT67 tuổi 35.
Thơ: Tâm sự của tuyết.
Tường thuật Bổn mạng 2009: Bình châu.
Lếu láo qua đường.
Thu. Nhớ anh em.
Nhạc: Xin hãy trao nhau (HV Hiệp).
Người về từ Paris.
Thằng Mõ.
Những cái tát.
Hồi ký Dê Niên.
Thăm trường xưa.
Giấc mơ.
Tường thuật Hội Ngộ HT67.
Lời cám ơn.
Thư giãn.
Danh sách Hoan Thiện 67.

 

Phạm Thanh Cương, HT67

Mấy ngày nay tin bão số 4 cứ loanh quanh, loay hoay, từ biển Đông đi hướng HongKong, lại bất ngờ rẽ quặt về Quảng Ninh, bao ngược lấy đảo Hải Nam, xuống tận Cồn cỏ, cơn bão kì quặc, chưa từng xảy ra… Lại lo, ngày mai Trần Minh Phước đến Huế, không biết thế nào…

Chiều 11-8, ảnh hưởng bão, chấm dứt hai tuần gió Lào hun cháy, Huế mưa, phố ngập lênh láng, nhiều đoạn xe chết máy, mình cố tìm đường ráo về nhà tránh mưa tiếp.

Điện thoại reo, bên kia nghe giọng nói là lạ, mang vẻ khủng bố, dọa nạt, một hồi thì hiện nguyên hình Phước…cà thọt, vừa mới đến Huế.

Phước gọi mời anh em đến Morin ngay tối nay, gặp mặt… Thế mới biết nỗi mong gặp mặt bạn bè của cậu không kém ai cả. Tưởng đâu đã 35 năm, xa mặt thì cách lòng, nhưng đây cũng không theo qui luật như cơn bão hôm nay. Thật lạ!

Ngoài  trời mưa to, lại gấp quá không thể báo tin cho mọi người được, nhất là Thắng “thái giám” ở tận Dương Sơn, Cha Luận Hà Úc, Úy đi Lavang chưa về… Gọi cấp báo cho anh em ngay. Vợ nào chồng nấy chiều mai hội ngộ. Đành dồn nỗi nhớ đến hôm sau.

Từ Hội An, Long Rô cố vấn: đi Ven Sông quán thưởng thức: vừa ngon, vừa rẻ, lại vừa quê, hết ý…Tiếc là mưa to, Kim Long ngập đường, anh em lui về quán nổi trên sông Hương. Không được nghe ca Huế như hôm cả lớp về, thay vào đó là chuỗi âm thanh thánh thót Paris chính hiệu của hai nàng công chúa mà Phước mang tận trời Tây về làm cho bữa tiệc thêm thơ. Dịp nầy Rô Long trổ tài, TV Dũng cũng vậy, nhưng bà Thanh cứ khen anh Rô nói như Tây…. ngay nghề mà? Tiếc là không có boa. Nhưng không sao, Rô nầy sẽ boa lại cho mà xem.

Hơn hai tiếng hàn huyên tâm sự, anh em ai cũng ganh tị với Phước cả, thời ở chủng viện, anh em ăn cá khô nước mắm thì hắn ăn cua hải sản (lúc đó bị xẻo chân, cua lồi thịt), lúc tụi tau tranh ăn bo bo với ngựa thì hắn đã qua bển nớ phết bơ, phô mát… phát ớn… bây giờ vác mặt về nhìn hắn mà cứ ngỡ còn thời Đệ ngũ…lật tóc lên, đen tuyền tận gốc, mềm như trẻ sơ sinh chưa xuất viện….

Không biết tại tạng hắn hay là nhờ công của Anh Thơ bón kĩ như vậy? Bà vợ ngồi bên cứ tủm tỉm cười, lâu lâu mở giọng đặc quánh Kam Lộ, Cảng Trỵ phân bua: “dạ em có bón chi mô, anh bón thì có…” Lại những trận cười. Nhìn cả nhà Phước, không chỉ chồng trẻ ra mà hai cô con Mỹ Linh và Kim Linh cũng xinh như Tây. Các vật chứng lồ lộ đó thì bà Thơ hết chối..

35 năm, ở xứ người chỉ gặp được từng bạn cũ: Cha Dung, cha Anh và TV Dũng, lần nầy về đây, gặp đông hơn, như sống lại thuở xưa… chuyện cũ, chuyện mới đan xen…

Đêm nay, đèn cầu Tràng Tiền cũng vui lây, đổi những tông màu rực rỡ hơn, gió sông Hương mát lạnh thơm mùi Huế hơn, mừng đón những đứa con xa về với Mẹ .

Đêm ân tình

Tàn tiệc, Phước đề nghị đi tăng hai - xì gà café. Nghe Tây qua Việt về đồn rằng đây là mốt của Long Rô. Đêm nay Long Rô thêm Xì .Cám ơn Đức Long nhiều.

Bên bờ, câu chuyện lại tiếp tục dài ra, ngồi quanh nhau, nhà báo Phương khẩn trương chộp mấy  bức ảnh nóng. Lại nhắc đến các Thầy ở Pháp, hai cố Oxarango và Petitjean đã về với Chúa, nhắc các bạn bè vắng mặt, hỏi thăm sức khoẻ. Nghe cha Luận bị tim, là bác sĩ, Phước hỏi kĩ lắm, chẳng ai rõ tim cha thế nào để trả lời. Có ai đó nói cha bị to, lại có người tưởng nhầm, lên tiếng so với cha Dung thì to hơn nhiều. Anh em đây ai cũng đã gặp hai Ngài đó cả rồi, duy chỉ Phước chưa thấy cha Luận, nên còn lưỡng lự, thắc mắc, mới thấy hình Cha Luận hôm kia làm sao mà hơn được, một lúc sau chợt nhớ lại “lớp thầy cãi”, Phước lâm râm như đọc thần chú: “không cho tau, không cho tau cãi ……….” Về lại Pháp, Phước định nghiên cứu đề tài nầy làm tiến sĩ.

Đêm về khuya, sông Hương bồng bềnh những đốm đèn cầu may chưa kịp tắt, lững lờ xuôi về biển đông. Anh em chia tay nhau với lời hẹn năm sau tái ngộ.

Đêm kinh hoàng

Reng…tiếng ai như tiếng TV Dũng, hốt hoảng: “Cương ơi! thằng Long ở mô rồi?” Mấy giây định thần, tôi đáp: “Ủa sao mà hỏi hắn ? có việc chi không? Nghe Long đi Hội An rồi mà.” Giọng Dũng đầy thất vọng: “Chết tau rồi…Cương ơi!” Rớt mạng! Vừa bỏ máy vào túi, lại nghe reng, bên kia giọng Vi yếu ớt: “Anh Cương đó à? Cho em hỏi anh Thắng sao chưa về nhà, mấy đứa con gọi hoài không thấy?...” nghẹn ngào.

Phân vân chưa rõ tại sao, tối qua vợ chồng tôi là người cuối cùng ra về, Phước đứng  trước Morin vẫy tay chào, mọi người đã về cả rồi mà! Trước lúc chia tay, thấy Long hí hửng choàng tay qua Thanh (vợ Dũng), Dũng to mồm bảo Phương chộp mấy pô đang nóng, và rồi TV Dũng hăm  hở kéo Vi (vợ Thắng) vào lòng, cho tau vài bô kỉ niệm, trước sự hồ hỡi của Thắng. Có thể mấy điếu xì gà Cuba làm cho quan thái giám say, vui hát liên miên, hay là còn say cái gì đó nữa??? …Khó mà hiểu nỗi anh chàng nầy. Chỉ còn bà Cúc (vợ Long) lặng lẽ suy tính…. Rõ rồi,….Ba chàng ngự lâm phi ngựa đi đâu đó, chưa về nhà…. Thêm mấy cú gọi nữa của Dũng, của Vi, rồi con của Long, nhưng biết trả lời sao, đành ken-xồ cho khoẻ.

Tôi tức mình tìm số Long, ngoài vùng phủ sóng, gọi Thắng, hắn mở máy, tôi alô mấy lần, hắn không trả lời mà cứ hát “…ngựa phi như điên cuồng giữa cánh đồng… ngựa hoang , ngựa dẫm nát tơi bời…”, lại alô thêm mấy lượt nữa, hắn vẫn say sưa hát….Điên tiết tôi ném chiếc di động vào mặt hắn cho bỏ ghét…Bốp…..vợ tôi bật dậy, đau điếng, tội cho bà Lành đã đau lại đau thêm, sáng ra một bên má sưng lên, mắt trái tím bầm…tôi không dám nhìn lâu, và biết nói thế nào…nghĩ bụng lần nầy xin nghỉ quan về hoàn dân cho gia đình đỡ tổn thất…?

Sáng chia tay

Hôm qua, gia đình Phước thăm Mẹ LaVang về khá tối, hẹn Cha Luận ăn sáng trước lúc giã từ Huế. Tôi đến sau, không dám chở vợ theo, vì không biết phải giải trình thế nào với chị Thơ chuyện đêm qua. Đành mang tiếng chưa đúng nghi lễ vậy. Nhìn Cha Luận và Gia đình Phước bên nhau. Lại chứng kiến thêm một cuộc hội ngộ sau hơn ba thập niên. Vừa đi vừa chọn thức ăn. Búp-phê mà!Chuyện trò say sưa, mặc cho xe chờ. Đến 8 giờ, tiễn cả nhà về phố cổ Hội An….. để lại nỗi nhớ tình thân.

Hội  Ngộ HT67, Huế-Paris8-2009