1. Trước cô đơn là hoang mang, sau cô đơn là trưởng thành.
2. Ước mơ không phải là món trang sức để phô trương, mà là sự thực hành nghiêm túc trong thầm lặng. Khi gặp gió thuận, hãy sải cánh bay, khi trời bão giông, tự lui để tránh nạn. Hẹn gặp bạn trên bầu trời trong xanh vào độ tuổi đẹp nhất.
3. Thản nhiên nghĩa là không còn sợ hãi trước sự đánh giá của người khác. Bởi vì biết rõ bản tâm của mình, không cần tức giận khi người khác phê bình, không phải rụt rè khi người ngoài khen tặng.
4. Theo đuổi một nghề nghiệp không nhất thiết phải có chức tước, danh hiệu mới đánh giá được sự thành công. Nếu bạn yêu thích một thứ, bạn nghiêm túc theo đuổi nó, bạn thành thạo và đạt được niềm vui, sự phát triển bản thân từ công việc đó, vậy đã là thành công.
5. Nếu bạn đang ở độ tuổi đôi mươi, đừng cố gắng để có "cuộc sống ổn định". Thu nhập thất thường cũng không sao, thất tình là chuyện nhỏ, vất vả, mất ngủ vài bữa vẫn chịu được... Quan trọng là học được tinh thần kiên cường và dấn bước. Bởi vì phản ứng khi chịu áp lực sẽ trở thành một khả năng, nếu bạn quen với sự dễ dãi ở tuổi đôi mươi, bạn sẽ khó có được một tương lai tuyệt vời trong phần đời còn lại.
6. Tôi đã thấy nhiều người "già" khi mới ngoài 20. “Già” không phải là suy giảm chức năng thể chất mà là tâm lý "chịu đựng", thu mình trong sự lặp lại đơn điệu ngày này qua ngày khác, không còn tò mò về những điều mới mẻ, không còn ước mơ, không còn muốn thử thách tiềm năng của bản thân.
7. Thật ra, được sống thực sự là một điều đẹp đẽ, không phải vì quang cảnh tráng lệ hay đầy đủ vật chất, mà là vì bạn đã gặp được người cần gặp, được sưởi ấm và truyền tình yêu thương, để rồi bạn hy vọng một ngày nào đó chính mình sẽ trở thành mặt trời nhỏ sưởi ấm cho người khác.
(Sưu tầm)