Nếu được so sánh, có lẽ tôi sẽ so sánh bánh Huế sao giống con gái Huế đến thế. Đẹp, cầu kì, tỉ mỉ, khéo léo, sang trọng mà vẫn dung dị, nhỏ xinh đến lạ và cũng đa dạng, cũng “điệu” đến lạ.
Nói đến Văn Miếu, hầu như tất cả mọi người đều nghĩ đến văn Miếu ở thủ đô Hà Nội, và ít ai biết đến có một Văn Miếu ở Huế. Khách du lịch sau khi thăm các lăng tẩm, Đại Nội, cũng chỉ lên tới chùa Thiên Mụ rồi quay lui, mặc dù Văn Miếu Huế cách chùa Thiên Mụ chưa đến 1 km.
Không đồ sộ và nổi tiếng như đấu trường giác đấu Coloseum thời La Mã cổ đại, nhưng Hổ Quyền – đấu trường của voi và hổ xưa kia được xây dựng tại Huế thời kỳ nhà Nguyễn cũng là một công trình kiến trúc độc đáo không chỉ ở Việt Nam mà cả Ðông Nam Á.
Từ cầu Bến Ngự tiếp tục xuôi theo dòng sông An Cựu một đoạn ngắn sẽ bắt gặp cầu Phủ Cam. Cầu Phủ Cam vừa được xây dựng lại với kinh phí 15 tỷ đồng với quy mô vĩnh cửu, có chiều dài 54,7m, rộng 9m, lề bộ hành mỗi bên 2,25m.
Nói đến những con sông ở Huế, chắc chắn bất kỳ ai cũng sẽ nghĩ đến dòng Hương “dùng dằng không chảy” giữa lòng thành phố, nhưng Huế không chỉ có Hương giang, bên cạnh đó con sông An Cựu “nắng đục mưa trong” cũng làm cho nhiều du khách ngỡ ngàng.
Triển lãm ngoài trời SàiGòn xưa diễn ra tại Bảo tàng TP HCM từ nay đến hết tháng 8-2011 với nhiều tấm ảnh đen trắng đẹp bất ngờ. Đây là dịp hoài niệm với những ai từng lưu giữ Sài Gòn xưa trong một góc tâm hồn và là cơ hội cho người trẻ có một hành trình mới mẻ, thú vị ngược về quá khứ.
Tôi đọc một mạch bài của Cảnh quên ngừng nghỉ. Đọc xong mới biết hai mắt mình đương đầy những ngấn lệ, vì thấy mẹ của Cảnh sao mà giống mẹ của mình quá! Sau những cảm xúc riêng rẽ tôi cũng ngộ ra rằng mẹ của Cảnh chắc chắn cũng giống như đại đa số các bà mẹ của chúng ta...
Du lịch Huế mà không thưởng thức cái thú du thuyền trên sông Hương, nghe Ca Huế, thì chưa phải là chuyến du lịch trọn vẹn. Tranh thủ những giờ phút tự do trong dịp Hội Ngộ Cựu Chủng sinh Huế vào chiều tối 25-6-2011, một số anh chị em tìm đến thưởng thức cái thú thanh tao này…
Quay lại khúc phim đáng ghi nhớ trong những ngày đầu bước chân vào CV. Tôi xin nói chuyện về nhà ngủ. Trước khi vào nhà ngủ, sau giờ cơm tối các chú lớn nhỏ rời nhà ăn và cùng nhau đi dạo, đi tới đi lui trong sân, dọc hành lang tùy theo thời tiết...
Bến đò lãng mạn nhất đến bây giờ vẫn lưu giữ trong ký ức những người yêu Huế, nhất là những ai đã từng trải qua một quảng đời áo trắng: bến đò Thừa Phủ với hình ảnh tà áo dài tím thướt tha của nữ sinh Đồng Khánh hàng ngày trên bến đò ngang.
Không biết từ bao giờ mỗi khi nhắc đến làng tôi họ đều ví von là làng Chắt Chắt. Quê tôi là một ngôi làng nằm dọc theo con sông Thạch Hãn, làng An Giạ, xã Triệu Độ, huyện Triệu Phong, tỉnh Quảng Trị.
Người ta bảo đất Thừa Thiên này vừa là vườn ươm vừa là bệ phóng nhân tài, cũng có nghĩa nơi đây vừa là địa điểm đào tạo, rèn luyện con người vừa là môi trường thiên nhiên hun đúc bồi dưỡng tư chất cho tuổi thanh niên, lập nghiệp để rồi sau đó đàn chim rời tổ bay xa.
Huế nổi danh trong lịch sử dân tộc, trong tiếng nói dân gian Việt Nam. Người xưa cho rằng Huế là nơi “sơn bất cao, thủy bất thâm”, theo phong thủy thì không tốt cho con người sống ở đây. Nhưng hơn ba trăm năm, từ lúc chúa Nguyễn Hoàng vào lập nghiệp ở Thuận-Quảng,...
Huế là thành phố đặc biệt của Việt Nam. Cùng với hai tài sản lớn là quần thể kiến trúc cung đình Huế và nhã nhạc triều Nguyễn được công nhận là kiệt tác vật thể và phi vật thể của nhân loại.
Nói đến Huế, người ta không chỉ nghĩ đến một Cố đô hoa lệ với điện đài lầu các vàng son, một thành phố xanh trữ tình được tôn vinh là “kiệt tác thơ-kiến trúc đô thị”, mà còn nghĩ ngay đến một di sản độc đáo khác của Cố đô- nghệ thuật ẩm thực Huế.
Tại Festival nghề 2011, món cơm muối Huế đặc sắc gần như thất truyền từ lâu đã xuất hiện trở. Người "thổi hồn" để tái sinh lại món cơm muối Huế trong không gian ẩm thực Huế là cô giáo, Viện sĩ danh dự Viện Hàn lâm ẩm thực Pháp - Hoàng Thị Như Huy.
Vả là một loại cây chỉ có ở Huế. Cây vả cũng gần giống sung nhưng quả sung thì chát còn quả vả thì to hơn và cho trái ăn vừa ngọt, vừa bùi. Vả và sung, hai loại quả gần giống nhau nhưng mang những ý nghĩa trái ngược nhau hoàn toàn.
Làng Lam Thuỷ quê tôi thuộc xã Hải Vĩnh, huyện Hải Lăng, tỉnh Quảng Trị – nơi có dòng sông Vĩnh Định hiền hoà chảy qua chia làng làm hai nửa. Ở nơi đó dù là trai hay gái, già hay trẻ đều nấu được món Canh Ám mang nặng nghĩa tình quê hương này.
Một bát cháo chàng hương ngon là sự trộn lẫn giữa mùi thơm của hành, vị nồng cay của ớt và vị ngọt lành từ thịt chàng hương. Chỉ cần 15.000 đồng là đã có một tô cháo chàng hương thật ngon và nóng hổi.
Người Quảng Trị nói tiếng “địa phương” khó nghe đối với dân miền khác. Khi người Quảng Trị làm thơ thì sao? Hãy thưởng thức bài thơ xuất phát từ làng Mai Xá, Gio Linh, Quảng Trị.