(Suy niệm Tin mừng Mát-thêu (21, 33-43), Chúa nhật 27 thường niên)
Để cảnh giác những người Do-thái bác bỏ lời Thiên Chúa, chẳng tiếp nhận và thậm chí còn bách hại các ngôn sứ Chúa gửi đến rao giảng cho họ, Chúa Giê-su kể dụ ngôn sau đây:
"Có gia chủ kia trồng được một vườn nho… Ông trao cho tá điền canh tác, rồi trẩy đi xa. Gần đến mùa hái nho, ông sai đầy tớ đến gặp các tá điền để thu hoa lợi.”
Gia chủ trong câu chuyện nầy ám chỉ Thiên Chúa; vườn nho tượng trưng cho dân Do-thái; bọn tá điền là các cấp lãnh đạo Do-thái; còn các tôi tớ tượng trưng cho các ngôn sứ Chúa sai đến để chỉ dạy cho dân trung thành với Thiên Chúa, đừng chạy theo tà thần.
Thế rồi các thủ lãnh Do-thái đã đối xử thế nào với các vị ngôn sứ này?
Chúa Giê-su kể tiếp: Bọn tá điền “bắt các đầy tớ ông: đánh đứa này, giết đứa kia và ném đá đứa khác.”
Cuối cùng, chủ vườn là Thiên Chúa đã sai chính người Con yêu quý của mình đến với họ, may ra họ sẽ kiêng nể mà đón nhận và vâng nghe. Thế nhưng số phận người Con này lại càng bi đát hơn. Ngài đã bị họ kết án chết treo trên thập giá.
Hôm nay, kịch bản đau lòng đó vẫn đang tiếp diễn giữa chúng ta.
Cũng như người Do-thái xưa, hiện nay vẫn còn rất nhiều người bịt tai lại trước lời Chúa, không nhìn nhận Đức Giê-su là Đấng cứu độ trần gian… Thái độ nầy sẽ mang lại hậu quả đau thương.
Một tài xế cho xe đổ đèo giữa đêm đen mù mịt, dù biết rằng hai ngọn đèn pha đã hỏng, còn đường đèo thì ngoằn nghèo, hiểm trở, cheo leo… thế mà anh vẫn cứ cho xe xuống đèo chẳng cần ánh sáng soi đường… Đây là hành vi mạo hiểm, điên rồ… sẽ đưa đến tai họa khôn lường.
Như đèn pha soi chiếu cho các phương tiện giao thông trong đêm tối, lời Chúa cũng soi dẫn cho chúng ta tiến bước trong đêm tối cuộc đời.
Nếu không để cho lời Chúa sáng soi, chúng ta sẽ gặp nhiều nguy cơ tai hại trong đời sống thiêng liêng và không thể tiến về quê hương đích thực.
Tuy bên ngoài, chúng ta không bách hại các ngôn sứ như người Do-thái ngày xưa, nhưng biết bao lần chúng ta đã không để tâm nghe lời Chúa, không để cho lời Ngài thấm vào tim óc. Suốt cả tuần hay cả tháng trời, có câu lời Chúa nào còn lưu lại trong tâm hồn chúng ta không?
Khi từ khước không đón nhận lời Chúa được loan truyền trong Hội thánh hoặc qua sách Tin mừng, chúng ta cũng đang lần theo vết chân những người Do-thái ngày xưa, không để cho lời Chúa ngấm vào lòng và vì thế, phải mang hậu quả tai hại.
Lạy Chúa Giê-su,
Không có lời Chúa soi đường, chúng con như người chạy xe trong tăm tối trên đường đời đầy hiểm trở cheo leo.
Xin cho chúng con sẵn sàng đón nhận và trân quý lời Chúa, vận dụng lời Chúa làm kim chỉ nam cho cuộc đời, làm ánh sáng soi đường giữa đêm tối trần gian. Amen.